Như thường lệ các thành viên luôn phải có thái độ rất nghiêm túc với giờ giấc tuyệt đối không được cao su , tất cả các thành viên đến đầy đủ tại điểm hẹn là ký túc Đại học Bách Khoa Hà Nội với trước cả giờ dự kiến là 6h15p .
Let is go ! Chúng tôi xuất phát mà sẽ không ăn sáng , chúng tôi hẹn nhau ăn sáng tại thành phố vĩnh yên , vĩnh phúc .Một bữa sáng khai vị cho một chuyến đi với bánh cuốn vĩnh yên, chi phí khá rẻ nhưng cũng chưa có gì khác biệt lắm .Sau đó chúng tôi đi thẳng lên thành phố hà giang lúc 15h30pm với bữa trưa bằng bánh mỳ đơn giản và cũng không quên check in một vào điểm đi qua .
Với quãng đưỡng 296km chúng tôi đi hết 8 tiếng ,chúng tôi đi xuyên qua vĩnh yên rồi mới rẽ vào quốc lộ 2,Đường ở đấy khá đẹp , bằng phẳng nhưng cũng đừng vì đó mà vít ga qúa tay nhé .Có tầm hơn 10 chốt trên toàn cung đường đấy , có lẽ chủ yếu là bắn tốc độ . Chiều chiều chúng tôi đặt chân đến mốc biên giới số 0 . Đây là điểm mà bạn trẻ nào qua đây cũng phải dừng lại ngắm vì ý nghĩa to lớn của nó .
Khá mệt chúng tôi di chuyển về nhà nghỉ , trước khi đi tôi đã đặt phòng trước ,đây là lần đầu tôi đặt phòng qua booking.com , do đó vẫn còn nhiều lo ngại . Tôi cũng đã đặt phòng có điểm đánh giá cao nhất trên trang đó . Kết quả thật sự hơn như mong đợi thật sự chủ nhà rất dễ tính chu đáo và rất thoải mái ,giá phòng tốt nhất cũng khá hạt rẻ với 360k/tối/4 người và được miễn phí bữa sáng . Nhà nghỉ có đầy đủ tiện nghi và cũng ngay trung tâm thành phố nữa .
Ngay sau khi nghỉ ngơi,chúng tôi rất háo hức được đi khám phá thành phố hà giang .Sau khi được bác chủ nhà giới thiệu thì chúng tôi quyết định thử mình vơi núi cấm
Nhưng con đèo bê tông 16% , 300 bậc cao cũng không thể nào cản bước được chúng tôi .Có lẽ chúng tôi qua may mắn khi lên đỉnh đúng là lúc hoàng hôn ở thời điểm đẹp nhất . Lần đầu tiên đi con đèo dốc đến như thế , lần đầu tiên thấy hoàng hôn nó đẹp nó yên bình đến thế và cũng lần đầu tiên thấy bức tranh thành phố hoàn hảo hảo đến vậy . Dòng sông lô xanh biếc uốn lượn quanh thành phố . Lưng chừng núi là quán cafe cấm sau khi leo qua một con đèo dài . Tiếp tục leo thêm 300 bậc thang đá nữa thì đến ngôi chùa đây cuả là đỉnh của núi cấm , nơi mà có view toàn thành phố yên bình, sạch đẹp đến ngỡ ngàng . Nhưng sau buổi trưa ăn bánh mỳ chúng tôi cũng từ bỏ cảnh sắc ở đây xuống chợ kiếm cho mình cái gì đó ăn và hẹn cafe cấm vào buổi tối nay một lần nữa .
Bữa tối đầu tiên với cơm rang .Một thành phố du lịch chúng tôi sợ giá không tốt. Nhưng không ! tất cả ở đây giá rất phải chăng . Một đĩa cơm rang có giá 30k nhưng khá ngon . Trên đường chúng tôi tiện rẽ quán tào phớ vỉa hè , chỉ với 5k chúng tôi đã đủ bỏ qua hết nắng nóng oi bức . Ăn uống đã xong chúng tôi thực hiện lời hứa với bản thân '' Núi cấm về đêm rất đẹp '' .
Nếu bạn đã ngồi 'Quán Gió Tam Đảo ' thì tôi nghĩ bạn nên cân nhắc xách ba lô nên và đi 'Cafe Cấm' luôn nhé . Một buổi tối hoàn hảo với chút nước nhẹ nhàng trên chiếc xe bus và giá chỉ 20k-30k cho một cốc . 21hpm đã đến lúc về nhà chuẩn bị cho 200km đầy thách thức trước mặt .
Ngày 15/3/2019
Một bữa sáng miễn phí của chủ nhà , và đặc biệt hài lòng khi chúng tôi dậy thì chủ nhà đã dắt đầy đủ xe của chúng tôi ra vị trí xuất phát để sẵn sàng cho một ngày đầy thách thức .Hơn thế nữa bác chủ nhà đồng ý cho thuê phòng đó tiếp tục vào ngày 16/3 khi chúng tôi quay lại đây mà không hề thu thêm phí của ngày mai . Vì vậy chúng tôi gửi ít quần áo ở đây để chuyến đi thêm dễ dàng . Sau khi tham khảo rất nhiều ý kiến của mọi người tôi đã có cho mình 2 kế hoạch cho team sẵn sàng chinh phục điểm cực bắc tổ quốc . Và ....đi tiếp thôi .6h45am :)))
Tất cả mọi thứ thú vị dường như mới chỉ là bắt đầu ! Ngày hôm nay có lẽ để lại cho tôi nhiều cảm xúc nhất .
Bắt đầu về nhưng cung đường : Để chuần bị cho team đi một cách vui nhất , tôi có lẽ dành rất nhiều thời gian xem các video của nhưng người đã đi trước , nhưng có một sự thật là đoạn đường này rất ít người quay lại và có khi quay lại thì không thể nào có thể cảm nhận được cũng đường . Nhưng con đèo cao vut lên tận đỉnh núi , những khúc cua cuộn tròn , nhưng con dốc lại dài trôi về chân núi .Cứ thế cứ thế phải tầm hơn chục lần như vậy . Khi qua Yên minh có 2 đường , nếu đi đường cũ dài hơn 20km nhưng chúng ta đi qua rừng thông yên minh , nhưng trước đó là nhưng con đường xuyên rừng trong lành , đẹp hoàn hảo . Có rất nhiều hoa khoe sắc trên đường đi như hoa xoan , hoa gạo , hoa đào ...
Thứ hai về những con người : Trên đường đi chúng tôi nghỉ khá nhiều vì đường có nhiều đèo dốc , nhưng đó cũng là nhưng lần chúng tôi thấy thú vị ở mảnh đất này . Cách đây vài tháng tôi đã lên ý tưởng mua ít đồ dùng cá nhân lên cho trẻ em nơi đây nhưng tôi đã không làm được chuyện ấy , trẻ con ở đây thật sự rất thân thiện cho nên nếu bạn qua đây cũng đừng quên chào hỏi các em bé nhé . Các em sẽ vẫy tay lại và cũng không quên cho bạn những nụ cười đâu . Cái chúng tôi cho lại cũng chỉ là một ít bánh ăn với hộp kẹo chúng tôi mng từ hà nội đi . Với nhưng du khách đi đường , có lẽ với những người đam mê xê dịch họ luôn có tính cách rất cởi mở ,chúng tôi chào nhau nói chuyện với nhau , bắt tay nhau mà không hề phân biệt giai cấp , độ tuổi , cũng như nơi xuất phát . Chúng tôi như hòa nhau vào một mục đích chung là điểm đích đến vào tối nay .Chúng tôi nói chuyện hỏi thăm chia sẻ nhau từng chai nước miếng bánh mà chắc sẽ không bao giờ thấy ở hà nội . Điều làm tôi ngạc nhiên hơn nữa chính là người đó chủ yếu lại là tây , thái lan .... các du khách đến từ rát nhiều nơi đến đây . Với kiến thức ngoại ngữ vô cùng kém cỏi của mình tôi cũng chỉ có thể hỏi được 1 chút ít và chào nhau đầy vui vẻ .
Bữa trưa thứ 2 với bánh mỳ , nước lọc nhưng nó ở một nơi khác . Cao nguyên đá đồng văn .Trước khi đi tôi cũng luôn có suy nghĩ nó là nhưng núi đá thôi và cho đến khi tôi đặt chân đến cũng luôn buột miệng " đẹp thật " .Tôi rất muốn miêu tả nhưng thật sự khó , nó quá đặc biệt , nó không giống bất kì một cái gì khác mà mình thường thấy , vậy nên muốn cảm nhận được thì hãy đi đi nhé bạn
Con dốc thẩm mã huyền thoại nó cũng là chỗ mở ra những núi đá đồng văn . Ở đây rất , rất nhiều trẻ con .Tôi không biết rõ mục đích chúng ở đây làm gì nhưng tôi đã đủ mềm lòng cho hết chúng số bánh mỳ còn có trên xe :))) . Cũng phải nói thêm một chút ở đây là có một số em còn đi xin tiền người du lịch , tuy không nhiều 10k nhưng nó cũng hơi mất đi một phần hình ảnh đẹp của trẻ con nơi đây .Nhưng dù sao đi nữa tôi vẫn quá yêu mến những đứa trẻ trên đây .
Chuẩn bị dời quốc lộ 4c để lên cột cờ lũng cú , chúng tôi bất ngờ khi lúc này là giữa tháng 2 âm lịch .Cây đào vẫn đầy hoa bên cạnh nhưng ngôi nhà cổ toát nên vẻ đẹp truyền thống . Chúng tôi bắt đầu di chuyển nên cột cờ lũng cú nơi cực bắc của tổ quốc .Một chút lưu ý là đoạn đường này khó đi hơn rất nhiều , dốc hơn đèo hơn và lạnh hơn nữa .Chúng tôi đi tìm điểm cực bắc trong cái nhiệt độ 11*C
839 bậc đá ! Nhưng khá đơn giản vì bậc đá ở đây khá đều nên việc leo không hề mất sức .Chúng tối đã leo gần 2 lần vì chợt nhớ ra mình chưa được chạm vào lá cờ 54m2 , lá cờ đại diện cho 1 phương trời của tổ quốc .Không những vậy ở đây tôi có gặp và nói chuyện với một chị rất thú vị và khiến tôi có thể về nhà nói chuyện qua facebook một thời gian.Ở đây chúng tôi cũng không quên ăn uống một chút ít vài món ăn và mua quà cho các bạn .Giá ở cột cờ rẻ hơn rất nhiều với giá ở đồng văn nhé các bạn . Thời gian xây dựng chuyến đi tôi đã nghĩ đến việc chinh phục mốc biên giới 428 nhưng đành bỏ vì độ nguy hiểm của nó .Mốc 428 là mốc cao nhất về phía bắc của việt nam và cách cột cờ lũng cú 23km . Sau đó chúng tôi liên hệ được với một người dân ở đây và quyết định chinh phục mốc 422 và cột cực bắc . Hai điểm này khá xa đi lại hơi khó khắn nên nếu không quen bạn nên nhờ người ở đó đưa đi .Tôi thuê đi hai điểm với giá 100k cũng gọi là khá hài lòng .
Lần đầu đặt chân sang trung quốc :))) điểm cột lũng cú này chưa phải là điểm chính thức cực bắc nhưng nó là điểm xa nhất mà người bình thường có thể đặt chân tới .
Một ngày mệt thực sự , mặc dù 200km so với 300km hôm trước nhưng nó khiến chúng tôi không còn sức lực nào nữa , chúng tôi đi mất 30km nữa để về thị trấn đồng văn và nghỉ ở đây đêm nay
Đi phượt mà không ở homestay thì không phải đi phượt , chúng tôi lựa chọn một homestay ở ngay thị trấn đồng văn .Tôi đã liên hệ trước với anh chủ nhà và lý do chọn nhà này cũng rất là ngớ ngẩn .Không giống như ở thành phố có thể dễ dàng đặt phòng qua booking , đến sát ngày đi tôi mới mò mẩm trên các nhóm phuotluon và tìm được khoảng 3 4 số điện thoại , tôi đã đặt cược nhóm vào nhà này cũng với lý do anh chủ nhà rep tin nhắn rất nhiệt huyết :))))
Thật sự không tồi , phòng rất thoáng đẹp gần trung tâm và anh chủ rất dễ tính . Chúng tôi nhanh chóng tắm trong thời tiết vô cùng lạnh giá .Sau đó tôi xuống ngồi uống trà nói chuyện với anh chủ nhà thì mọi thứ bắt đầu đến từ đây . Tôi quen một anh bạn chủ nhà , người mà khi về đến hà nội tôi vẫn muốn nói lời cảm ơn và hẹn gặp lại .Với đam mê mãnh liệt mọi người quen nhau nói chuyện với nhau với hòa hợp . Và đây là những gì sau khi quen anh ấy
Còn gì tuyệt vời hơn khi một ngày mệt mỏi , một cái giá rét 10 độ ở phố cổ đồng văn , một nồi thắng cố và một cốc rượu ngô non . Tất cả như quyện vào hoàn hảo . Một cách ăn mới lạ , những loại rau khác biệt so với thế giới còn lại làm cho chúng tôi có một buổi trải nghiệm thú vị .Nhưng tôi vẫn cân nhắc kĩ uống để thưởng thức và không được lạm dụng vì mình đang cách nhà hơn 450km nữa .Cháo ấu tẩu , một loại đặc sản , chúng tôi hẹn anh ấy đi dạo phố cổ rồi về ăn nhưng dạo mãi mà chưa đói nên chúng tôi về nhà nghỉ lát . Khi về nghỉ thì anh chủ nhà đã khóa cửa dắt xe vào một cách cẩn thận nên chúng tôi đã phải lỡ hẹn với món này . Tôi nghĩ mình thật may mắn , còn vì sao may thì đến ngày hôm sau sẽ biết :))) Ak còn chút ở đây là chúng tôi cố đi tìm phố cổ nhưng ngôi nhà cổ của đồng văn nhưng đã tìm trong thất vọng .Các ngôi nhà cổ ở đây đều đã trưng dụng thành các quán cafe với đầy nhưng đèn led trang trí sặc sỡ.Và nếu bạn có muốn mua cái gì đó ở đây thì cẩn thận vì giá ở đây đắt gấp 2,5 lần so với trên lũng cú :)))
Tất cả mọi người có một giấc ngủ ngon đến hôm sau
Ngày 16/3/2019
Tương truyền hôm nay sẽ là ngày đẹp nhất , chúng tôi vẫn dậy từ rất sớm vì có hẹn ăn món đặc biệt mà anh hôm qua đã giới thiệu .
Sau khi thanh toán phòng giá 250k thì chị chủ nhà còn mừng tuổi lại cho tôi 10k và một nụ cười đầy vui vẻ
Chuẩn bị đầy đủ đồ để vượt mã pí lèng và trở lại tp Hà giang thôi nào......
Một bát phở không khác biệt gì nhiều! Không đừng nhìn mà đoán vậy.
Với gia vị đặc biệt và thịt lợn ở đó mà mọi thứ đã trở nên khác hẳn . Ở hà nội có lẽ đã quen với món ăn phở phải có quẩy rồi thì đến với đồng văn bạn có một cái nhìn khác . Cái đó không phải là quẩy đâu , nó là da lợn .Một trải nghiệm tuyệt vời !
Dạo quanh chợ đồng văn chúng tôi mua rất nhiều quà về .Anh đó cũng đã tận tình giới thiệu mặc cả và chọn quà về cho chúng tôi .Mọi người còn nhớ anh đó chứ .Tôi mua được một ít óc chó , ngô chiên , và ít bánh tam giác mạch .Vì lý do học hành nên chúng tôi không thể nán lại thêm được ngày chủ nhật.Theo như mọi người kể thì chính tại chỗ này chủ nhật sẽ có phiên chợ vô cùng đông đúc .
Đến giờ chúng tôi lại tiếp tục xuất phát lên "Đồng Văn Điểm Hẹn " nhưng phải bỏ cuộc vì dốc quá sợ , có lẽ cũng không nhiều người lên đây ,và chúng tôi về mã pí lèng .....
Không khí lạnh đã về tới nơi :))) tôi đã biết trước điều đó nhưng không ngờ vào đúng ngày như vậy . Chúng tôi đi qua sương mù mà không thể nhìn thấy nhau .Hẻm tu sản có lẽ cũng chỉ là nơi chụp làm kỉ niệm . Hãy coi như đi trong sương mù này âu cũng là cái trải nghiệm thú vị
Trước đó tôi cũng đã chuẩn bị bảng kế hoạch cho duu thuyền sông nho quế nhưng cũng thất bại vì sương mù dày đặc quá . Đành hẹn lại nơi đây một lần nữa vậy.
Chúng tôi rút về thành phố hà giang , có khoảng 3 điểm cao nên mây mù đặc kín qua đoạn đó trời trở khô tạnh ráo .Trước khi đi tôi có hỏi rất rất nhiều về con đường chũng tôi sẽ về bởi lẽ chúng tôi không ngờ được có những đoạn đường mới làm rất đẹp nhưng chưa có trên google map
Với trách nghiệm dẫn đường tôi rất lo lắng khi đi vào con đường xấu , xấu thậm tệ .Đường nhựa nhưng toàn đất đá lổm cổm + mưa ướt trơn trượt ,chúng tôi đi rất chậm nhưng cuối cũng tôi đã tìm được con đường tốt nhất
Bữa trưa thứ 3 với lương khô và sữa , đến đây nhiều người sẽ bảo đi hành xác chứ toàn ăn lương khô với bánh mỳ :)) nhưng đi đường toàn núi với đá thì làm gì có quán ăn đâu .Với lại đi không muốn mất nhiều thủ tục thời gian cho ăn uống quá .
Sau khi đi qua thì chúng tôi mới thấy cái chúng toi vừa đi qua là mây chứ không phải mù :))) tậm nhìn có lẽ 5m .2 xe máy đi với nhau mà chỉ có thể thấy nhau qua tiếng còi ký hiệu đặc biệt
Về thành phó hà giang chúng tôi nhanh chóng nghỉ ngơi hồi sức sau hơn 700km vất vả
Nhưng lời hứa món cháo ấu tâỉ vẫn còn đâu đấy , chúng tôi lại phải đứng dậy và thực hiện thôi ....
Sau một hồi đi hỏi và review các bài báo chúng tôi tìm đến quán ấu tẩu "bà Hương "
Một quán nổi tiếng ở thành phố hà giang , cháo có vị hơi đắng đắng nhưng rất đáng trải nghiệm .Quán mở lúc 19h tối nên trước đó chúng tôi đã ăn thêm vài thứ linh tinh .
Tối hôm đó lễ hội " Dền " diễn ra chúng tôi lại có cơ hội hòa mình vào các gian hàng truyền thống hà giang và có thể tìm cho mình những thứ đặc biệt cho riêng mình
Và cả thắp chút nén hương cho " Đền Mẫu Hà Giang " nữa
Tối về ,tôi quyết định đi cửa khẩu thanh thủy vào sáng hôm sau .Chỗ này tôi mới được biết nên hỏi rất nhiều người và chuẩn bị đồ cho sáng mai
Nhưng buổi tiệc gần tàn thì có chuyện bắt đầu ở đây , tôi và trung đến đêm thì bị tiêu chảy , nôn đồng thời hơi sốt .Chúng tôi biết chúng tôi bị ngộ độc cháo ấu tẩu ,bởi bản thân ấu là một loại củ cực độc nhưng đã đc chế biến hợp lý , tại có lẽ chúng tôi không thuộc về món này
Sáng hôm sau chúng tôi rất mệt mỏi xương khớp đều như nhức mỏi thêm rất nhiều . Hôm sau thêm Vịnh cũng ngộ độc nhẹ và chỉ còn 1 người bất tử :))))
Ngày 17/3/2019
Chuyến đi thanh thủy chỉ còn 2 người sau vụ ngộ độc tối qua .Đường đi tầm 24km nhưng vô cùng đẹp và bằng phẳng , nhưng đến nơi tôi té hỏa ra là người hà giang thông qua cửa khẩu mất 50k còn nếu người tỉnh khác mất 500k .Chúng tôi ngẹn ngùi đi check cột mốc 261 và cửa khẩu thanh thủy đồng thời cũng không từ chối dạo quanh chợ việt nam , nơi mà cũng bán rất nhiều hàng hóa từ trung quốc .Như thường lệ tôi sẽ đổi 1 ít nhân dân tệ để làm kỉ niệm .
9h30am tất cả tập trung dọn đồ .Chúng tôi phải xuất phát về hà nội .Chúng tôi sẽ rất nhớ mảnh đất này .
Trở về hà nội chúng tôi cũng không nagij mua thêm ít cam đặc sản hà giang .300km về lần này có lẽ là thách thức với đoàn chúng tôi khi mệt mỏi qua chặng đường dài cộng hưởng với ngộ độc tối ngày hôm qua
Hôm nay tôi không lái được chính , vai đau nhức vịnh lái giúp tôi .Về đến phú thọ vịnh cũng mệt tôi đành mua tấm dán và chạy tiếp về hà nội :))) Quang đường về dài hơn bao giờ hết khi chúng tôi còn bị lạc đường chạy qua cả việt trì và vĩnh yên .
18h03pm chúng tối đặt chân về đất bách khoa, ai cũng mệt mỏi .Chúng tôi chỉ ăn cơm rang sau đó chia tay nhau về nhà .Kết thúc 1067km tuy mệt mỏi nhưng vô cùng hoàn mỹ
Lời kết :
Còn gì hoàn hảo hơn khi bạn cùng những người bạn dám đặt ra thách thức và dám vựơt qua thách thức đó
Một lần cầm chịch một project lớn đã cấp cho tôi thêm một nguồn tự tin lớn cho con đường sự nghiệp phía trước . Không gì là không thể nếu ta cố gắng
Với tôi đây không chỉ là 1 chuyến đi , nó là cả một trải nghiệm ,chúng tôi thỏa sức khám phá thỏa sức tìm hiểu văn hóa ẩm thực và đặc biệt tôi có thể hòa nhập vào cuộc sống của những người dân
Cám ơn những người bạn của tôi đã cùng tôi vượt khó khắn ,cám ơn những người trên hà giang họ đã góp phần giúp tôi có chuyến đi có ý nghĩa hơn
Cám ơn hà giang đã cho tôi những ngày thanh xuân thật đẹp thật nhiều ý nghĩa .